Mình vừa chia tay hắn hôm qua. Tất cả chỉ vì GAME.
-
Mình yêu nhau được hơn 3 năm, hắn 27 tuổi.
Hắn ta luôn mồm rằng: anh chơi game là may cho em rồi, đầy thằng chơi gái, bài bạc, rượu chè còn tệ hại hơn gấp trăm lần. Lúc mới yêu nhau mình cũng tự an ủi như vậy, tự nhủ rằng hắn ôm máy game suốt ngày còn đỡ hơn đi ôm gái ở một chỗ nào đó mà mình chẳng hề biết.
Nhưng Không, mình sai rồi các bạn ạ. Tất cả chỉ là bao biện cho sự vô tâm của hắn. Chơi game nhưng quan trọng chơi ở mức nào? Người yêu các bạn có chơi game tới mức huỷ luôn cả hẹn hò với bạn chỉ vì “hôm nay đánh tệ quá, anh phải ngồi lại gỡ gạc chứ không đi chơi được nữa”, mặc cho bạn đã phấn son áo quần đợi hắn cả tiếng đồng hồ? có những tuần bận bịu công việc nên chẳng gặp được nhau, mình chủ động xin nghỉ cả ca tối (vì tăng ca) để qua nhà hắn, dành thời gian cho hắn.
Nhưng biết j ko, qua ngồi nguyên buổi tối thật ra chỉ để nhìn hắn chơi game Người t yêu của bạn có chơi game tới mức coi bạn như vô hình? Mình ngồi bên cạnh nói đủ thứ chuyện, hắn ta chỉ vừa nhìn màn hình vừa gật gật mà mắt chẳng thèm đoái hoài coi mình đang ntn.
Có hôm mình mua được bộ đầm mới, thấy hắn đang rảnh tay nên tí tởn mặc vào xong chạy ra khoe:
-a ơi mới mua này xinh koo.
Hắn vừa bắt đầu cầm máy game lên, mắt không thèm nhìn, mồm kêu:
-Ừ mới mua hả mặc e vô đi mới biết đẹp hay ko (WTF??? Tao đang mặc trên người tao rồi thằng chó!!! )
Mình lại tiu hỉu đi vô, tự nhủ bình tĩnh, bình tĩnh ko gây chuyện
Lát sau chơi xong hắn quay ra tìm mình, lúc này mình đang mặc đồ cũ, cởi bộ đồ mới ra rồi, thì hắn:
-à em mua cái này đây hả. Cũng xinh đấy. Mặc vô trông hợp.
Lại một lần nữa tao muốn đấm lủng mẹ cái mắt nó đi, đmmmm. Tao đang mặc đồ cũ, đồ cũ mày có bị thần kinh khôngggg? Chơi game riết đui mù hết mắt rồi.
Đấy, đấy chỉ là một trong vô vàn lần mình bị hắn bỏ rơi. Chắc các bạn có bạn trai nghiện game như mình đều đã trải qua nhưng ngy mình 27 tuổi rồi các bạn ạ chứ ko phải trẻ trâu gì để có thể thông cảm. Hắn chơi tuốt từ laptop đến điện thoại, tivi. Từ dota tới PS4 thể loại nào cũng nghiện. Có những hôm mình giận quá, mình đòi chia tay, hắn vẫn ăn vẫn ngủ vẫn cày PS bình thường; chỉ khác là không thèm nt cho mình nữa.
Hôm nay mình đã nói quyết tâm chia tay với hắn. Chỉ vì gia đình mình hẹn ăn cơm với 2 đứa, nhưng hắn đã từ chối vì lỡ hẹn đá ps với bạn ok, mình không chịu nổi một người đến tuổi trưởng thành rồi mà vẫn không hiểu chuyện như vậy.
Để rồi xem, không có mình, hắn kiếm được con nào nhẫn nhịn được hắn hơn 3 năm như mình không. Để rồi xem, cái máy game có nấu ăn cho hắn đc ko, có giặt đồ chăm sóc cho hắn ko, có cưng chiều đủ thứ cho hắn được như mình không. Lúc đó mới biết cái j là quan trọng, mà không biết giữ