Chợt nhớ kỉ niệm chơi net hút 1 bi thuốc lào hãi tới giờ :)))
-
Lúc đó là tiết trời sang thu Hà nội, dcm mang ơn quán nét chết đi sống lại mất...
Chuyện là thế này. Như bao buổi đêm muộn, e lựa quán bún ngan quen của đôi vợ chồng già để ngồi ăn, thói quen ăn xong thường ra bàn nc bắn bi thuốc lào. Có 1 thanh niên đon đả mời mình cốc nc, n giới thiệu là con ông bà quán, biết mình là khách quen lại đc bố mẹ n quý nên n cũng lễ phép lắm và sẵn sàng mang những thứ đặc sản ra đãi mình, đel thể ngờ lại có cái thứ đó- cỏ mĩ...
" anh...anh để em châm cho a nhé! Thuốc lào thanh hoá đặc sản quê e đấy"
Mình "ok em"@@, và mình làm 1 bi dài từ nam vô bắc, nhấp ngụm chè rồi xách mông về. Cái lạ là thấy thằng chó đấy nó hốt hoảng còn bắt mình ở lại do sợ say thuốc lào nữa chứ, đcmn.
" t không say" nói thế e đóng thẳng 1 mạch về nhà, có sao đâu nhỉ....
Đcmn đi được nửa đường thế là có biến liền, đầu óc bỗng choáng váng quay tít mù hết lên. " Thôi bỏ mợ rồi, mình hút phải thứ gì rồi..." e nghĩ thế và hình dung ra cái kịch bản gục gãy giữa đường, bàn dân thiên hạ trăm ngàn con mắt nó nhìn vào có mà chết nhục...
Còn chút tỉnh táo e mới sực nhớ ra...QUÁN NÉT CỎ gần đó. E lao vào thật nhanh, tay bấu víu lấy cái ghế, đặt mình ngồi xuống sao cho vừa vặn nhất, cái việc căn ke đứng ngồi sao cho ra dáng người bình thường lúc đó n khó vcl ra.
Đầu e quay cuồng hơn, như có ngàn vạn thứ nó bổ vào đầu, nó cứ đập uỳnh uỳnh trong đầu ấy. Mục đích e vào quán nét chả phải gọi người cứu mình mà là áp chế lại cảm giác sắp gẫy lúc đó.e ngồi đầu hàng máy, cách 2 ghế trống mới có người ngồi, may thay lúc đó cũng 10h đêm r nên quán vắng người.
Ngồi không lâu cũng dễ bị lộ, thế là e gõ tài khoản lên, và ô mai gót bằng cách nào đó e gõ cả chục lần đel đúng, máy lên rồi thì mở chút nhạc lên nghe chứ nhỉ. Vẫn del thể ổn hơn, cảm giác ngã ngựa n ngày 1 gần hơn, lúc đó ma quỷ nó xui khiến cho e 2 phương án: 1 là không thể kìm đc nữa, mày ngã sõng soài ra sàn nhà luôn đi, chân tay múa may quay cuồng lên cho nó đúng tâm lý lúc này. 2 là đi kiến con dao và... đâm chết thằng đã lừa mày hút phải cái thứ này.
Phải nói thần kinh e cũng cứng, e đel làm theo cách nào cả, nhưng có 1 cảm giác kinh khủng là mình không trụ được mất, chắc sắp chết đến nơi rồi mọi người ạ, bao nhiêu dự định vĩ đại còn dở dang, bố mẹ ơi chị gái em trai ơi, yến ơi, trang ơi!!! A xin lỗi.... Rồi trí óc sắt đá của e mách bảo, mình mà sống đến ngày mai mình hứa sẽ xử đẹp thằng chó hại mình...
Đầu óc em lúc điên dại nhất nhưng vẫn kìm lại được, thế nhưng tứ chi lại k thể làm gì đc ngoài khả năng trực chờ " gãy", k thể gãy đc vì e k cho phép. Xoa tay liên tục, lại đến bứt rứt chân tay, vò đầu bứt óc...
Càng ngày triệu chứng càng nặng, trong lúc khốn đốn nhất e nghĩ đến" sao k làm 1 trận liên minh nhỉ" e tự hứa là nếu chơi game mà giúp e qua cơn khốn khổ này thì e coi game và quán nét như cứu tinh của đời mình, ơn lao k nào quên đc mất...
Lần này vào game k phải đến chục lần nữa mà là phải 20 lần có lẻ...cảm giác slowmotion 0.1 đc e áp dụng vô ngay trò lol. Cảm tưởng n giúp mình bách chiến bách thắng nhưng lại ngược lại, e phá game, tầm phút thứ 10 có nút gg là team em nó đã nhấn rồi đó... Cùng với việc tập trung chơi game, e hít thở thật sâu cho không khí vào nhanh để lọc thải chất độc và kiếm nguồn nc cho thần kinh trấn tĩnh lại.
Đầu óc tỉnh táo hơn chút, chưa tin tưởng đc chính chân tay mình nên em chưa dám gõ " 1 nc lọc anh ây", sợ k làm chủ đc bản thân lại lộ ra ngáo cần ngáo cỏ, dễ bị bế lên bệnh viện lắm. E rút thử tiền trong túi ra và tập nói câu" e gửi a" mà k tài nào làm đc, mà không có nc chắc e k trụ đc mất...mắt đảo liên hồi và...
E thấy 1 chai nc uống dở bàn bên...ngày hôm đó e không gãy và các bác biết e làm gì với chai nc dở rồi đó... Cuối cùng e cũng trụ đc qua màn, rồi đến nôn mửa liên hồi, mửa ra mật cũng k ngoa, sau hôm đó xin nghỉ làm 1 buổi chỉ để nôn mửa và trực đi vệ sinh do tiêu chảy....
Âu cũng là bài học, sau cơn khốn khó chả còn muốn chém giết ai nữa, thay vào đó là bình tĩnh hơn, tỉnh táo và đề phòng xã hội hơn thôi. Thời gia tới rảnh rỗi e sẽ đến tìm lại quán nét cỏ đó và xin lại góc cam mình ngồi đúng ngày đó giờ đó để làm kỉ niệm...