Không chơi game thì cuộc sống vô vị thật
-
Ngày xưa chơi game từ hồi mấy tuổi vì có máy đt 4 nút ở nhà, sau lên máy sega, rồi ra hàng chơi đĩa mềm, ps1, lên ps2 đi chơi pes với tam quốc.
Suốt thời cấp 3 với đại học thì trong tuần pes, cuối tuần dota, về nhà cũng chơi đến gần sáng, cảm giác ko thể nào bỏ game được ý. Mãi sau bạn bè bận rộn, mình đi làm cũng bận, rồi vấn đề cơm áo gạo tiền, nhận ra mình thích game 1 phần cũng vì được chơi cùng với mọi người, được giao lưu chém gió chửi bới.
Bỏ dota mấy năm nay rồi, cài đống game trong máy toàn trò 2 người để rảnh có đứa bạn nào qua chơi thì ngồi chém gió tí. Vừa thanh lý nốt case máy tính vì nhận ra 1 năm nay ko chơi game, để phí quá.
Đang thanh lý nốt kính thực tế ảo vì thích nghịch công nghệ mà chưa bán được đây. Dù sao game cũng đem lại cho mình 1 thời trẻ thật vui và đáng nhớ.
Chả nhớ được ngày xưa học cái gì, chỉ nhớ được ngày xưa trốn học đi chơi đánh giải cùng bạn bè vui thế nào thôi.